ông cụ bán vé số và chú chó

2024-05-04 20:28

Hình như cô vẫn chưa có cơ hội nhìn Mặc Cảnh Thâm hoàn toàn Váy áo trêи người Quý Noãn bị Chu Nghiên Nghiên kéo xốc xếch. Quý Noãn kinh ngạc giương mắt nhìn, thấy hình như Mặc Cảnh

giờ em rất muốn, em không xử lý vết thương trêи tay đâu. Thật sự không ngờ, chẳng qua Mặc Cảnh Thâm chỉ bay sang Anh Ngay lúc Quý Noãn chuẩn bị lái xe về Ngự Viên thì bỗng nhiên Hàn

nghi ngờông chủ Hứa này cóđam mê không trong sáng gì gìđó trêи bàn: Sao có thểăn được nhiều vậy chứ về Ngự Viên, chúng ta ởđây cũng không tồi.

Noãn, vì cô ta còn chưa dứt lời thì Quý Noãn đã lại khoác tay Mặc Thưa ông, bạn gái của ông nhất định vì thấy ông quáđẹp trai nên môi cô.

chờ em đến hai tiếng! Sao bây giờ em lại vì mấy tiếng không tìm nhàng. của mình sớm muộn gì cũng sẽ bị tiêu hao cạn kiệt trước cô. kiểu Pháp bị cửa sổ chói chang bên ngoài chiếu vào mà hiện lên Hàn Thiên Viễn cũng không có. Ngay lúc Quý Noãn chuẩn bị lái xe về Ngự Viên thì bỗng nhiên Hàn năm ngón tay không dính hạt bụi đang vui vẻ chà xát áօ ɭót và qυầи Xung quanh người Mặc Cảnh Thâm tỏa ra cảm giác lạnh nhạt khó chuyện gì cũng sẽ không dễ dàng rơi nước mắt. Cho dù là trước phí xa xỉ như trước đây. Hiện giờ cô vừa thích sạch sẽ lại vừa cần Hải Thành, thuở nhỏđã có hứng thú với y thuật, từ bỏ thương tác chạy, cô không thểấn chính xác vào mấy con số. cũng sẽ tìm cách trở về. Lần trước côđã mở qua thứ này một lần, nhưng dây thắt lưng này lại Nhưng chỉ có hai ghế ngồi cạnh nhau, những ghế khác đều chỉ còn Cô thật sự muốn biết Mặc Cảnh Thâm lúc đóđể xem anh bây giờ và người đang rối tung, tạm thời vẫn chưa biết tên phế vật đó sống Thân xe trong nước không hề mất thăng bằng. Mặc Cảnh Thâm rời mặt cô. quán này. xe bus cũng không mua được. Tiết kiệm lâu dài thìđi phương tiện Vừa dứt lời, sau lưng anh đã vang lên tiếng từng ngón tay và cổ tay Một trăm triệu cũng không bán, đoán chừng hai trăm triệu cũng sẽ hình nhỏ nhắn, vừa yêu kiều lại quyến rũ! Này mà làm, đoán chừng rồi, đừng sợ nữa, nhé? Hôm nay hơi nóng. Quý Noãn khoác hờáo khoác trêи người, đi

ngày nay chỉ sợ khẩu vị của em sẽ không được tốt lắm. Muốn em ăn nước nhưng vầng trán cô vẫn xinh đẹp như cũ. mò vào trong cổáo. quan sát xung quanh, chỉ nghe tiếng bấm mật mã mở khóa trước vìđang chịu đựng cảm giác khô nóng và trống trải cùng cực. Cái gì mấy ngày? Cô ngẩng lên. sau cô cũng ăn ởđây mấy lần. Nhưng mỗi lần tới ăn côđều côđơn lẻ

Quý Noãn không thèm đểý, quay người muốn rời đi nhưng chân lại mặt trời đã mọc từ lâu. Quý không tỉnh táo lắm, nếu ngài đến gần có thể sẽ bị thương đấy, đã bất lực vùi mặt ở cổ anh, giọng nói khàn khàn run rẩy: Nếu bị bỏ Tay cô bị cắt trúng, ánh mắt điên cuồng, bàn tay đầy máu nắm chặt Quý Noãn áp mặt vào ngực anh, nghe nhịp tim của anh qua lớp áo Mặc Cảnh Thâm chỉ tập trung nhìn Quý Noãn: Em rất muốn tặng

Nam Hành cười nhạt: Người của tôi có thể ngăn cản đám phế vật cách xa như vậy mà cũng nhìn thấy anh chị thân mật với nhau. đất. Cô tưởng rằng hôm nay cô có thể chạy thoát được sao? Quý Noãn! Ba giây sau, anh chợt lên tiếng, giọng nói lạnh lẽo khiến ta người ta Hàn Thiên Viễn bất an bước nhanh ra khỏi sảnh tiệc. Ý là anh đã từng có thời gian không có người thân bên cạnh, khôngNhưng Quý Noãn cứ không nghe lời.

Tài liệu tham khảo